Jawa Timur
Wisata
Kinh Nghiệm SốngView All
Follow us on facebook
Gái XinhView All
Nóng trong ngàyView All
Góc Tâm SựView All
Recent Posts
Labels
Side Ad
Biểu mẫu liên hệ
Góc tâm sự
ClipHotView All
CẬP NHẬT
Latest News
Culture
Transportasi Tradisional
Rumah Adat
Bali
Pantai
Seni Budaya
Kuliner
Tâm Sự
Chồng ra ngoài
tìm gái vì chê ngực tôi nhỏ
Tôi hỏi anh lý
do tại sao lại phản bội, anh thẳng thắn nhận và nói không có cảm hứng khi gần
gũi tôi, rằng tôi không có ngực, anh nhìn tôi giống như một người đàn ông.
4 năm trước,
tôi là cô sinh viên mới ra trường 22 tuổi. Bố mẹ xin cho tôi vào làm tại một
phòng ban của doanh nghiệp lớn, thu nhập 8-10 triệu/tháng, không phải đóng góp
với bố mẹ nên với đồng lương ấy tôi chỉ dùng để mua sắm, đi ăn uống với bạn bè,
cuộc sống cực kỳ thoải mái. Trong một lần giao lưu với doanh nghiệp khác, tôi gặp
anh, hơn 6 tuổi, nói chuyện có duyên, trai Hà Nội, hình thức ưa nhìn. Sau 6
tháng tìm hiểu, chúng tôi lấy nhau.
Cuộc sống cứ thế
trôi đi yên bình được 2 năm, chúng tôi được bố mẹ chồng mua cho căn hộ chung
cư, quan hệ vợ chồng cũng như chuyện kia khá ổn, chỉ là không nóng không lạnh,
chồng cần mình thì đáp ứng. Hiện tôi có một con trai 3 tuổi. Chuyện bắt đầu từ
năm 2012, chồng xin đi tập đánh tenis với bạn, lúc đầu chỉ tập vào cuối tuần,
sau tăng dần tuần 3-4 lần vào buổi tối. Đây cũng là thời điểm tôi đang nuôi con
nhỏ.
Mang thai và
sinh con tôi không có sữa, cơ thể có phần xập xệ, bụng to, chân to, tích mỡ ở
phần dưới, ngực nhỏ đi do tuyến sữa rỗng. Tôi mất tự tin về ngoại hình nên cũng
ít gần gũi chồng, anh cũng không mặn mà nên vợ chồng hầu như ít gần nhau. Trong
một buổi tụ tập ăn uống với bạn học, mọi người đem chuyện gia đình, tình dục ra
tâm sự, tôi giật mình nhận ra đã 4 tháng nay vợ chồng không quan hệ. Chồng vẫn
đều đặn về ăn cơm rồi đi tập thể thao, chơi với con nhưng không còn nói chuyện
tâm sự với vợ nữa.
Linh cảm có vấn
đề bất thường, cuối tuần tôi nói dối chồng đưa con về nhà ngoại nhưng thật tình
đã quay lại nhà, đi theo khi anh xách vợt đi đánh tenis. Chuyện cần biết đã biết,
anh đến đón một chị bán quán ở cạnh sân, chạy thẳng vào nhà nghỉ sâu trong ngõ.
Tôi đã lấy điện thoại chụp lại cảnh 2 người đèo nhau trước cửa nhà nghỉ rồi
quay về nhà mẹ đẻ đón con về.
Tôi ba mặt một
lời với anh, hỏi anh lý do tại sao lại phản bội, anh thẳng thắn nhận và nói lý
do làm tôi sốc nhất, đó là vì không có cảm hứng khi gần gũi tôi, tôi không có
ngực, anh nhìn tôi giống như một người đàn ông. Anh nói vẫn yêu tôi nhưng không
muốn quan hệ và cô gái kia chỉ là giải quyết sinh lý.
Tôi thật thấy
mình ngu ngốc, muốn giữ chồng bằng cách đi làm ngực, hút mỡ nhưng lại thấy anh
không xứng đáng để mình đánh đổi, chịu đau đớn, bởi cô gái anh quen kia chỉ là
bán quán, trình độ cấp 2. Rõ ràng nhất là anh không còn yêu tôi. Tôi không đủ
dũng cảm ly hôn, sợ sẽ không ai còn yêu mình, sẽ phải sống cuộc sống không có
chồng bên cạnh. Rồi khi con lấy vợ, tôi sẽ phải ở một mình.
Tôi thật sự bất lực với chính mình. 2 năm rồi tôi sống như cái bóng. Tôi có nên đi làm ngực để tìm lại cảm xúc cho chồng hay ly hôn? Tôi phải làm sao?
Muốn ly hôn vì
chồng kém chuyện chăn gối
Tôi là người
cuồng nhiệt trong chuyện “chăn gối”, cần sự ngọt ngào, những nụ hôn nồng cháy
khi bên nhau, nhưng chồng không có điều đó, hầu như không có màn dạo đầu và
luôn lặp lại “tư thế” cũ.
Tôi sinh ra và
lớn lên ở đất miền Trung nghèo khó, rời quê vào Sài Gòn học tập, trải qua mối
tình đầu tan vỡ vì bạn trai đi định cư ở Mỹ. Sau đó, cũng quen biết nhiều người
nhưng một thời gian tìm hiểu phát hiện họ không phải những người đàn ông chung
thủy nên tôi tự ý rút lui. Khi gặp chồng tôi, anh là người gốc miền Tây, tôi
cũng không có ấn tượng gì nhiều vì anh rất ít nói. Sau đó cũng gặp nhau đi ăn,
cà phê như bao người khác. Tôi thấy anh hiền nên cũng muốn cho bản thân cơ hội.
Hơn một năm quen nhau, chúng tôi tiến đến hôn nhân vào cuối năm 2013 khi tôi bước
vào tuổi 30 (chồng hơn tôi 7 tuổi), đến nay gần được một năm và chưa có con, dự
định giữa năm sau sẽ để có bầu. Vậy mà không hiểu sao trong lòng tôi luôn có một
khoảng trống, mất hết động lực để sống và phấn đấu, cứ tình trạng thế này không
biết tương lai tôi rồi sẽ đi về đâu. Tôi cứ tự hỏi có phải do cuộc sống chăn gối
không hòa hợp?
Thật tình, tôi là người cuồng nhiệt trong chuyện “chăn gối”, cần sự ngọt ngào, những nụ hôn nồng cháy khi bên nhau nhưng chồng không có điều đó, hầu như không có màn dạo đầu và luôn lặp lại “tư thế” cũ. Lúc đầu, tôi cởi mở góp ý với anh về chuyện đó, gửi những đường link có liên quan về chuyện chăn gối cho anh xem, mong anh cải thiện nó. Sau đó, cải thiện được vài lần rồi cũng quay về điểm xuất phát. Có những lúc tôi ức chế và nói thẳng: “Anh cứ như vậy em ngoại tình lúc nào không hay đó. Em rất không muốn điều đó xảy ra vì không phải là mẫu người phụ nữ lăng nhăng đâu”. Anh lắng nghe rồi làm thinh không nói gì.
Anh vẫn chiều chuộng và yêu thương, lo lắng cho tôi, dậy sớm nấu ăn sáng khi
tôi ngủ dậy trễ, đi làm về vẫn đi chợ nấu ăn khi tôi bận việc hoặc đi chơi cùng
bạn bè mà không một lời phàn nàn. Anh đâu biết những việc đó tôi cũng làm được,
chỉ cần ở anh điều khác. Trong đầu tôi nhiều lúc thoáng lên suy nghĩ muốn chấm
dứt cuộc hôn nhân này, tự hỏi: “Chẳng lẽ phải chịu đựng như thế này đến hết cuộc
đời sao”, rồi nhìn sự hiền lành của anh tôi lại không thể.
Như tối qua, tôi đưa anh bài báo về “cách để có màn dạo đầu hoàn hảo”, muốn anh xem và áp dụng, nhưng anh nói: “Buồn ngủ quá, đi ngủ thôi”, tôi chỉ biết thở ra và lắc đầu. Cứ như thế này không biết tôi có còn cảm xúc chăn gối gì nữa không khi cứ phải gồng mình tìm đủ cách để cải thiện chuyện đó. Giờ tôi không biết phải làm gì nữa, nên tiếp tục hay dừng lại, hay cho anh thêm thời gian? Nhiều người nói với tôi: “Chồng hiền lành chung thủy thế mà bỏ thì coi chừng bị quả báo”, nhưng ai có hiểu cho lòng tôi. Mong cho tôi xin lời khuyên ?
Theo: vnbox
Tôi đang yêu người đáng tuổi bố mình.......
Anh ấy hơn bố tôi 3 tuổi, nhưng tôi yêu anh, một tình yêu chân thành xuất phát từ trái tim.
Tôi thừa nhận tôi là một người thích mộng mơ. Từ trước tới giờ tôi chưa từng yêu ai dù đã bước sang tuổi 24. Tôi cũng đã từng mơ mộng về mối tình đầu của mình thật đẹp nhưng tôi thật không ngờ người mà tôi yêu lại là “anh ấy”. Tôi tin, khi biết điều này, rất nhiều người sẽ phản đối nhưng tôi thấy mình yêu “anh ấy” chân thành và tình cảm bắt nguồn từ con tim. Chẳng phải tình yêu là không phân biệt tuổi tác hay sao.
Anh ấy hơn bố tôi 3 tuổi, nhưng tôi yêu anh, một tình yêu chân thành xuất phát từ trái tim.
Tôi thừa nhận tôi là một người thích mộng mơ. Từ trước tới giờ tôi chưa từng yêu ai dù đã bước sang tuổi 24. Tôi cũng đã từng mơ mộng về mối tình đầu của mình thật đẹp nhưng tôi thật không ngờ người mà tôi yêu lại là “anh ấy”. Tôi tin, khi biết điều này, rất nhiều người sẽ phản đối nhưng tôi thấy mình yêu “anh ấy” chân thành và tình cảm bắt nguồn từ con tim. Chẳng phải tình yêu là không phân biệt tuổi tác hay sao.
Tôi là người tính tình nhút nhát và hay tủi thân. Tôi có ngoại hình không được bình thường như các bạn. Ngày bé, do một tai nạn mà tôi bị mất một cánh tay nên đi học thường bị bạn bè nhìn bằng ánh mắt khác thường. Chính sự khác biệt đó đã khiến tôi co mình lại, không dám giao lưu, giao tiếp với ai. Mặc dù khi lớn lên, bạn bè đều đối xử với tôi bình thường nhưng cái tâm lí từ ngày nhỏ đã khiến tôi không thoải mái khi gặp gỡ mọi người.
Cho tới khi tôi chuẩn bị tốt nghiệp đại học, tôi đã gặp “anh ấy”. “Anh ấy” là chủ một doanh nghiệp tư nhân nơi tôi xin vào thực tập. Ngày đầu tiên gặp nhau, tôi cũng xưng hô “chú – cháu” nhưng “anh” bảo ở nơi công sở không nên xưng hô như thế vì sẽ trở thành một rào cản giao tiếp. Hơn nữa tôi cũng thấy anh rất trẻ trung, phong độ. Khi ấy tôi cũng đoán anh có tuổi nhưng không nghĩ là anh nhiều tuổi đến như vậy. Vì môi trường công việc nên tôicũng đã xưng hô “anh – em”. Điều đó phần nào khiến cho mối quan hệ của chúng tôi ngay từ đầu đã không bị giới hạn bởi tuổi tác.
“Anh ấy” năm nay 53 tuổi. Nhiều hơn bố tôi 3 tuổi. Thực sự đó là một con số khá lớn những phải mãi sau này tôi mới biết. Tôi được phân công làm ở vị trí hay đi cùng “anh ấy”. Vì tôi khá vững chuyên môn nên công việc được giao tôi làm rất trôi chảy. Anh nhận tôi vào làm chính sau khi ra trường, điều đó khiến tôi rất vui. Thời gian ở bên nhau đã làm cho chúng tôi yêu nhau từ bao giờ không biết. Anh đã từng có gia đình nhưng do cuộc sống quá bận rộn nên vợ chồng anh đã ly hôn cả chục năm nay. Anh cũng có một cô con gái bằng tuổi tôi nhưng con và vợ anh đã ra nước ngoài sinh sống nên giờ anh sống một mình.
Anh là người trưởng thành, chững chạc và là một người thành đạt. Con người anh toát ra sự đạo mạo, bản lĩnh mà những người đàn ông tôi gặp trước kia không hề có được. Chính điều đó của anh đã khiến tôi bị chinh phục. Tôi yêu anh lúc nào không biết. Nhưng tôi cũng mặc cảm vì bản thân mình không bình thường như những người khác. Vậy mà cuối cùng, chính anh mới lại là người bày tỏ tình yêu với tôi. Tôi đã xúc động nghẹn ngào khi có được tình yêu của anh.

Mọi người nói tôi sẽ không thể hạnh phúc nếu chọn yêu người tình già.
Anh thuê cho tôi một khu chung cư gần công ty để tôi tiện đi làm. Anh nói rằng anh nhiều tuổi hơn tôi nhưng yêu tôi chân thành. Anh không lo ngại chuyện tôi khiếm khuyết trên cơ thể bởi vì anh thấy tôi đẹp trong tâm hồn và mong muốn được cưới tôi làm vợ. Tuy nhiên, hiện tại anh muốn giấu giếm tình cảm này vì không muốn làm tôi phải ngượng ngùng với mọi người. Đợi thêm một chút thời gian nữa, khi tôi quen công việc hơn, khi tôi và anh thuyết phục được gia đình rồi sẽ công khai mọi chuyện để làm đám cưới.
Mọi chuyện chỉ có người bạn thân của tôi biết. Cô ấy khuyên tôi đừng mơ mộng nữa. Cô ấy nói người đàn ông đó chỉ lợi dụng sự ngây thơ, sự yếu đuối trong tâm hồn của tôi mà thôi. Thậm chí nếu có lấy nhau tôi cũng không thể sống hạnh phúc bên một người đàn ông già hơn mình nhiều tuổi đến như vậy.
Giờ đây tôi băn khoăn quá, liệu tôi phải làm gì với tình yêu của mình đây?
Theo Phunu
Châm ngôn tình yêu!
Thành công trong tình yêu không phụ thuộc nhiều vào việc tìm được người có thể làm bạn hạnh phúc bằng việc trốn thoát vô số người có thể làm bạn khổ sở.
Chồng tôi – một kẻ dở hơi, đần độn, bất tài vô dụng và đặc biệt “khoản ấy” vô cùng kém.
Tôi thấy ông trời thật bất công, hào phóng ban cho tôi nhan sắc, sức khỏe, tiền bạc, danh vọng nhưng lại cướp đi của tôi quyền được làm vợ, làm người đàn bà đúng nghĩa.
Dù có mạnh mẽ đến đâu, tự lập đến thế nào thì tôi vẫn là đàn bà. Mà phàm là đàn bà thì luôn được xem là phái yếu, cũng rất muốn được dựa dẫm vào bờ vai của chồng nhưng tôi không có cái may mắn đó.
Từ lúc yêu và lấy nhau đến nay đã 5 năm. Chúng tôi đã có với nhau 1 đứa con gái dễ thương, thông minh. Đó là tài sản lớn nhất, thứ duy nhất níu kéo tình cảm của tôi với người chồng tệ hại kia.
Tôi đã từng kéo anh ta từ mái nhà tranh vách đất lên ở phố. Nhà lầu, tiền bạc tất cả đều do một tay tôi làm nên. Biết anh quá nhu mì, yếu đuối không hợp với kinh doanh nên tôi nhờ các mối quan hệ và bỏ ra một số tiền không nhỏ xin cho anh làm chân văn thư ở một cơ quan nhà nước.
Tiền tôi không thiếu, chỉ cần anh có chỗ để khuây khỏa là được rồi. Tôi cũng muốn anh có nhiều thời gian rảnh rang thay tôi lo cho con gái, việc nhà.
Đi làm một thời gian thì anh đòi nghỉ việc vì thương con gái còn nhỏ mà phải gửi trẻ (con gái tôi lúc này đã được 15 tháng). Tôi khuyên anh nên đi làm để đỡ phí cái bằng đại học còn chuyện con cái nếu cần tôi sẽ thuê người. Tôi cũng tỏ thái độ rõ ràng rằng đường đường là một giám đốc công ty nên không muốn có một ông chồng chỉ suốt ngày biết nấu cơm, quét nhà, rửa bát.
Thế nhưng anh gạt đi bảo tôi không phải áy náy, bận tâm. Anh muốn hi sinh tất cả vì con và để tôi đỡ phải bận tâm, lo lắng chuyện nhà.
Tôi lại nghĩ khác, tôi thấy con người anh thật tầm thường, hèn nhát. Nhìn những đối tác nam hào nhoáng, tài giỏi mà ngày nào cũng giáp mặt tôi càng thêm chán chồng. Chẳng qua anh ta dốt, hèn nên mới tự nguyện ở nhà.
Bên chồng, có một điều thầm kín, khổ tâm mà tôi không biết san sẻ cùng ai. Đang tuổi xuân hừng hực khí thế vậy mà chồng lúc nào cũng xìu như bún, người đầy mùi dầu mỡ, hành tỏi và mùi nước đái của đứa con gái… Thật khổ cho một người đàn bà đẹp như tôi mà phải “kìm nén”, phải “nín nhịn”.
Đã thế, xung quanh tôi luôn có những người đàn ông cường tráng, yêu chiều tôi như một nữ hoàng. Trong đám đối tác làm ăn có Cường – đại gia bất động sản. Anh ta cũng đã có vợ, con nhưng ở tận dưới quê. Chính bởi thế mà tôi và Cường khi có cơ hội đã lao vào nhau như nắng hạn gặp mưa rào.
Cường khác hẳn người chồng quê mùa, già nua, ốm yếu suốt ngày ru rú ở nhà. Cường ga lăng, chịu chơi và sẵn sàng chiều tôi bất cứ lúc nào tôi muốn. Bên Cường tôi dường như quên hết mọi ưu phiền, tôi được sống là chính mình, được làm một người đàn bà đúng nghĩa.
Từ khi gặp Cường về nhà hễ đụng mặt chồng tôi đâm ra khó chịu và ghét cay ghét đắng bản mặt của chồng. Nói câu gì cũng cười, cũng nhận lỗi về phần mình. Tôi ước gì chồng tỏ ra ghê gớm, gia trưởng, thậm chí là đánh tôi còn thấy dễ chịu thoải mái hơn.
Tôi về muộn anh ta không dò hỏi mà ngược lại tỏ vẻ lo lắng cho sức khỏe của tôi. Tôi gắt gỏng thì anh không mắng mà lại nhẫn nhịn, cười cho xong chuyện.
Có khi tôi còn giả vờ để lộ việc tôi có người đàn ông khác để xem anh ta có ghen tuông hay điên tiết lên không. Thế mà thật nực cười, anh ta vẫn bình chân như vại. Sự khúm núm của anh khiến tôi thấy ngạt thở và chán về nhà.
Việc duy nhất trong ngày của tôi khi về nhà là hôn đứa con gái nhỏ và ném cho anh ít tiền để chi tiêu, hỏi dăm câu ba điều về sức khỏe của con là chấm hết. Chắc có lẽ nếu không vì còn đứa con gái ở nhà chắc tôi không về nhà và chỉ muốn ở bên người tình cả ngày đêm.
Tôi chẳng thể lí giải được tại sao có một người đàn ông có sức chịu đựng, cam chịu đến như vậy? Sao ông trời lại bắt tôi phải gắn đời mình với một kẻ kém cỏi đến thế?
Một thời gian cặp kè với Cường tôi lại chán và đi tìm cảm hứng mới với các chàng trai tân mà tôi thích. Dường như với tôi đó là niềm vui duy nhất, có ý nghĩa nhất lúc này. Tôi bỏ tiền ra để bao các chàng trai trẻ, để có những cuộc vui thâu đêm mong quên đi hết những sầu muộn chuyện gia đình.
Tôi muốn li hôn chồng nhưng chẳng thể tìm ra lí do gì hợp lí. Mà bỏ anh để cưới một anh chồng mới tôi cũng không đủ hứng thứ vì tô sợ nhỡ lại phải cưới thêm một ông chồng như anh chắc tôi phát điên.
Nhiều khi tôi thấy mình thật đê tiện nhưng vì ai mà tôi phải sống như thế chứ?
Theo Megafun
Chị dâu ngủ với nhân tình ngay trong đám tang anh trai
Thật không thể tưởng tượng nổi khi đúng vào ngày diễn ra tang lễ của anh trai mình, tôi bất chợt được chứng kiến cảnh chị dâu và người đàn ông ấy lõa lồ, mặn nồng, cuồng nhiệt trên chiếc giường ngủ và ngay tại căn phòng của anh trai tôi.
Cho đến tận bây giờ – sau gần 2 tháng sự việc xảy ra, tôi vẫn không tin vào những gì mình bất ngờ được chứng kiến. Hàng ngày, mỗi khi nghĩ đến chuyện này, tôi vẫn cầu mong đó chỉ là cơn ác mộng mà tôi vừa phải trải qua. Tuy nhiên, thực tế quá phũ phàng và đau đớn: Anh tôi đã mất và chị dâu thì ngủ với người tình ngay trong căn phòng của anh chị vào đúng ngày chúng tôi đang tất bật chuẩn bị cho đám tang để đưa tiễn anh về nơi xa xăm, lạnh lẽo.
Gần 2 tháng nay, mỗi ngày trôi qua, tôi đang phải gồng mình để có thể ngồi đối diện trong mâm cơm và “một dạ hai vâng” với người chị dâu vẫn tỏ ra đoan chính, khóc lóc thương xót và nhớ nhung chồng mình…

Trái ngược hoàn toàn với tôi – một thằng con trai khỏe mạnh với sức ăn, sức ngủ tưởng như không ai bằng, thì anh trai tôi lại gầy nhom, xanh xao và thường xuyên được mẹ tôi đi cắt thuốc cho uống. Vốn là con út được cả nhà nuông chiều và một phần do vô tâm nên trước đây, tôi gần như không để ý xem tại sao anh trai mình lại phải uống thuốc nhiều thế.
Tôi cho những thang thuốc đó mẹ bốc cho anh là để anh vỗ béo trước khi lấy vợ. Chính vì thế, mỗi lần thấy mẹ mang từng thang thuốc nam hoặc thuốc bắc to đùng về nhà rồi hì hụi đun nấu bắt anh uống là tôi trêu đùa anh: “Thuốc không thấy ngấm vào anh. Chỉ khổ em hít hơi thuốc mỗi ngày nên cứ béo tròn béo trục. Từ mai mẹ đừng sắc cho anh uống nữa. Con xin mẹ đấy!”.
Cách đây 2 năm, anh trai tôi lấy vợ. Trước khi anh cưới chị dâu, tôi có loáng thoáng nghe cả nhà bàn bạc việc anh không đồng ý cưới khi sức khỏe không đảm bảo. Tôi cũng nghe rằng cô gái mà anh tôi yêu nhất quyết cùng anh đồng cam cộng khổ mặc dù biết anh bệnh tật thế nào. Và rồi trước lời động viên của gia đình hai bên cũng như sự cương quyết của chị, ngày cưới của anh chị được quyết định.
Vào ngày chị về làm dâu nhà tôi, tôi mừng cho anh vì lấy được người vợ chu đáo. Nhìn chị tựa đầu vào vai anh cười mãn nguyện, tôi biết anh chị đang rất hạnh phúc.
Mặt khác, sau ngày cưới, có chị ở bên, dường như anh như vui vẻ và có phần khỏe mạnh hơn. Sáng chiều thấy anh chị quấn nhau như sam, tôi thầm thần tượng và hi vọng sau này cũng có phước như anh – lấy được người vợ nhẹ nhàng, khôn khéo và yêu chiều chồng hết mực. Nhiều khi thấy chị nhẫn nại bón cho anh từng thìa thuốc, tôi nghĩ hẳn tình yêu chị dành cho anh tôi phải nhiều lắm.
Cuộc sống của anh chị cứ thế trôi qua trong hạnh phúc êm đềm và thật nhẹ nhàng. Đôi khi với một thằng con trai sống kiểu nổi loạn như tôi, tôi thấy cuộc hôn nhân của anh chị có phần bằng lặng quá. Nhưng tôi lại tặc lưỡi cho nhủ thầm: “Anh chị ấy khác mình, chỉ cần có nhau là đủ…”.
Cứ thế, anh chị sống bên nhau gần 2 năm nhưng tôi không thấy vợ chồng anh chị nói đến chuyện có em bé. Khác với các phụ nữ khác, chị không ý kiến gì và cứ nhẹ nhàng ở bên anh tôi. Có những khi trong người mệt mỏi, anh tôi cáu gắt, tôi vẫn thấy chị cười… mới hiểu chị giỏi nhẫn nại đến nhường nào.
Về phần bố mẹ tôi, vì cảm phục nàng dâu không chút ngại ngần, tính toán mà đồng ý lấy một chàng trai ốm yếu làm chồng, nên bố mẹ tôi cũng chiều chuộng chị hết mức. Bố mẹ tôi giành hết phần việc nhà để chị ngoài giờ đến công sở chỉ việc quanh quẩn ở bên vui vẻ đi chơi cùng chồng. Thậm chí, bố mẹ tôi còn mua đất, mua nhà ngay sát đó và cho anh chị được ở riêng cho thoải mái.
Tôi tuy 23 tuổi nhưng chưa có sự từng trải, va vấp nhiều trong cuộc sống. Tôi cũng không hiểu đời sống hôn nhân ngoài tình cảm của hai người yêu nhau có cần sự đồng điệu về thể xác không? Với tôi hạnh phúc của anh trai chỉ đơn giản là chị yêu anh và chị sẵn sàng hi sinh tất cả vì anh.
Tôi không hề biết do anh tôi ốm đau quanh năm nên chị chưa bao giờ được một lần mãn nguyện với chuyện gối chăn vợ chồng. Chính điều này cũng khiến anh trai tôi khổ sở và nhiều lần muốn giải thoát cho chị. Đây cũng là bí mật mà mãi sau này, vô tình tôi mới đọc được trong cuốn nhật kí “chan” đầy đau khổ và sự dày vò của anh trai tôi.
Lúc ấy tôi cho bằng tình yêu, sự tận tụy của chị với chồng cũng như sự đối đãi tốt của bố mẹ tôi mà chị bằng lòng với cuộc hôn nhân ấy.
Chỉ cho đến những tháng ngày cuối cùng, anh tôi phải nhập viện rồi qua đời vì bệnh suy thận tôi mới vỡ lẽ: Chị cũng như bao người đàn bà khác, cũng không thể vượt qua được nỗi khát thèm nhục dục. Khi ở bên cạnh anh trai tôi – một người đàn ông không đủ sức khỏe để đáp ứng nhu cầu sinh lý, chị đã sà vào vòng tay người đàn ông khác.
Và thật kinh hoàng khi đúng vào ngày diễn ra tang lễ của anh trai mình. Đang ngồi bên quan tài khóc anh, thấy chị mệt lả nên mọi người dìu chị về nhà nghỉ một chút. Một lúc sau, khi có ý sang nhà động viên chị vài câu cho chị đỡ đau khổ thì bất chợt tôi phải chứng kiến cảnh chị dâu và nhân tình của chị đang lõa lồ, mặn nồng, cuồng nhiệt trên chiếc giường của anh chị và ở ngay trong căn phòng của anh trai tôi.
Tôi gần như chết trân khi đứng trước cửa phòng khép hờ của anh chị. Tôi vừa sốc vừa tức giận. Tôi không biết họ đã bao nhiêu lần quấn lấy nhau vội vàng như vậy sau lưng anh trai tôi? Nhưng khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó, tôi thấy sốc, ghê tởm và căm ghét chị quá. Tại sao chị dâu ngủ lại có thể điềm nhiên ngủ với nhân tình ngay trong đám tang anh trai tôi và đó cũng là đám tang của chồng chị chứ?

Bao nhiêu sự tôn sùng, ngưỡng mộ trước đó của tôi dành cho chị dâu tan biến hết và giờ nhường chỗ cho sự kinh bỉ. Dẫu tôi cho rằng cũng là bình thường khi chị tìm đến với người đàn ông khác vì anh tôi không đủ điều kiện sức khỏe để cho chị một chỗ dựa vững vàng. Và bởi vì chị cũng đã khổ sở, hi sinh 2 tuổi xuân để ở bên cạnh anh tôi, chị xứng đáng có được hạnh phúc sau khi anh tôi mất… Tất cả những lý lẽ đó cũng không thể lấp liếm cho hành động kinh khủng đó của chị.
Điều đó khiến tôi tức giận, thất vọng và căm ghét chị! Tại sao chị không kìm lại được bản năng để ngày chồng ra đi được mãn nguyện, mỉm cười vì có người vợ chung thủy, thật lòng, trọn tâm ý với anh? Cứ nghĩ đến cảnh ở bên nhà tôi thì đang tất bật lo đám tang cho anh còn ngay bên này, chị vẫn tranh thủ về quấn lấy người tình ngay trong những ngày lo hậu sự cho anh mà tôi thấy đau xót cho vong hồn anh trai tôi quá.
Tại sao chị lại có thể vồ vập, điên dại làm chuyện đó với người đàn ông khác ngay trong căn phòng của anh chị và ngay trong đám tang của chồng chị? Giờ đám tang của anh trai tôi qua rồi, tôi có nên thẳng thắn nói với bố mẹ tôi về việc này của chị dâu không?
Theo Afamily
Chồng tôi tìm cảm giác lạ từ Ôsin.....
Tôi đúng là người đàn bà ngu ngốc bị chồng lừa dối, qua mặt mà vẫn một lòng tin tưởng sắt son và tự hào về anh ta. Có nỗi nhục nhã, cay đắng nào hơn khi phải sống với một người chồng hai mặt, bệnh hoạn, đạo đức giả.
Chỉ một tích tắc trong 5 phút thôi tôi đã vụt mất tất cả. Hạnh phúc chỉ là ảo ảnh và trước mắt tôi nó tan vỡ như bọt xà phòng. Những lời khai đau đớn của cô bé giúp việc như từng nhát dao cứa vào làm trái tim tôi rỉ máu. Tôi thấy kinh tởm, căm thù người đã từng đầu kề tay ấp suốt chục năm qua. Tôi thấy khinh bỉ người cha của hai đứa trẻ.
Phản bội, ngoại tình, xã hội đầy rẫy nhưng theo kiểu bệnh hoạn như anh ta thì chẳng có mấy ai. Đàn ông chơi hoa thưởng nguyệt khi đã có gia đình, vợ con thật đáng trách nhưng còn có thể tha thứ được nhưng trong hoàn cảnh trớ trêu như tôi đang gánh chịu thì làm sao có thể quên?
Long (chồng tôi) là một người đàn ông điềm đạm, ít nói và sống rất có trách nhiệm, tình cảm với vợ con. Tôi và anh đã phải trải qua biết bao nhiêu khó khăn trong cuộc sống để có được cơ ngơi như ngày hôm nay. Mọi người đều nói rằng tôi quá may mắn khi lấy được người chồng hội tụ nhiều đức tính tốt như Long.
Tuy chẳng bao giờ dám vỗ ngực tự hào về chồng mình nhưng trong lòng tôi luôn ngưỡng mộ, cảm ơn anh. Long chưa mang lại cho tôi cuộc sống giàu có, nay nước này mai nước nọ, xế sang, biệt thự… nhưng anh luôn khiến tôi cảm thấy an tâm, ấm áp với hạnh phúc đang có. Với tôi, như thế là quá đủ.
Nếu không có một ngày sự thật động trời được phơi bày… Và cho đến lúc này ngồi nghĩ lại những chuyện vừa xẩy ra với gia đình mình tôi chỉ mong sao đó chỉ là một cơn ác mộng…
Con gái thứ hai của chúng tôi mới 4 tuổi nên vợ chồng tôi vẫn phải thuê giúp việc để phụ giúp thêm cho tôi đỡ vất vả. Cô giúp việc này cũng là do bạn bè của chồng giới thiệu. Cô ta năm nay 28 tuổi đã có chồng và một đứa con gửi ở quê cho chồng, ông bà chăm sóc. Loan (tên ô sin nhà tôi) nhanh nhẹn và rất khéo chăm trẻ con. Tính đến thời điểm xẩy ra chuyện tày đình mà tôi sắp kể ra đây thì Loan đã ở được với chúng tôi 1 năm rưỡi.
Vào một buổi chiều muộn khi tôi đang hướng dẫn Loan làm thức ăn cho con gái thì thấy chị hàng xóm hùng hổ xông vào tát thẳng vào mặt ô sin nhà tôi và lao vào xé áo, chửi bới con bé. Chị ta túm lấy tóc Loan mắng xối xả vì dám cả gan dụ dỗ chồng chị ấy. Mất một hồi can ngăn chị hàng xóm mới chịu lấy lại bình tĩnh để nghe nó trình bày, phân tỏ mọi chuyện.
Tôi và chị hàng xóm yêu cầu Loan kể rõ sự tình và con bé đã không giám giấu diếm bất cứ điều gì. Con bé kể rằng chồng tôi đã ép nó phải “phục vụ” và hứa trả thêm tiền lương hàng tháng ngoài khoản cố định mà tôi đã trả. Thời điểm mà chồng tôi gian díu với nó là cách đây 5 tháng, khi tôi ở trong viện chăm sóc bố chồng lên cơn tai biến.
Và chuyện kinh khủng hơn là chồng tôi và chồng cô hàng xóm đã trao đổi ô sin hai nhà cho nhau mong tìm thêm những cảm giác mới lạ. Cả tôi và chị hàng xóm đều đứng như trời trồng vì không ngờ chồng mình lại có suy nghĩ biến thái, bệnh hoạn đến thế.
Chuyện ầm ĩ đó khiến cả khu phố nơi tôi ở bàn tán ầm ĩ. Sau khi cho ô sin nghỉ việc, tôi và Long như hai cái bóng trong nhà. Tôi không cho anh ta cơ hội để thanh minh vì thấy thực sự mất niềm tin vào chồng mình. Mỗi lần đi ra cửa tôi lại trở thành chủ để bàn tán rôm rả của các bà hàng xóm.
Nhục nhã, đau đớn nhưng tôi vẫn chưa thể đưa ra cho mình một quyết định dứt khoát vì sức ép của hai bên gia đình. Ông bà nội ngoại hai bên họp bàn và khuyên hai vợ chồng nên bình tĩnh, tha thứ và làm lại từ đầu. Điều đó càng khó nghĩ và từ bỏ Long. Tôi nghe bảo đàn ông trăng hoa thì hay lặp lại lỗi lầm vì nó ăn vào máu.
Liệu tôi có nên cho chồng một cơ hội sửa sai như mẹ chồng tôi bảo. Liệu tôi có nên tin anh ta thêm một lần nữa? Tôi có nên giữ cho các con một tổ ấm vẹn nguyên bằng cách chấp nhận và bỏ qua tất cả?
Nguồn: phunutoday
10 năm rồi, chồng vẫn gọi tên tình cũ khi ân ái
Bây giờ, chúng tôi đã có với nhau hai đứa con lớn, học lớp 1-2 cả rồi, cũng 10 năm trôi qua, anh cũng già, tôi cũng già, thế mà anh vẫn còn nhớ nhung người cũ.
Đau khổ lấy người từng có mối tình sâu đậm
Tôi lấy chồng cách đây đã 10 năm, nhưng tình cảm vợ chồng vẫn cứ như vậy, gần như không có gì tiến triển. Tình yêu 10 năm sao mà sâu đậm được, còn tình nghĩa thì chồng chất. Có lẽ, vợ chồng sống với nhau cũng chỉ vì cái nghĩa.
Ngày đó, tôi còn nhớ như in. Tôi yêu và trân trọng chồng, khát khao được làm người yêu của anh ngay cả khi tôi biết anh đã có người con gái khác. Chồng tôi đã yêu người phụ nữ đó 5 năm trời, tình cảm gắn bó sâu đậm vô cùng, tưởng chừng như trên đời này chẳng có thứ tình yêu nào như thế.
Tôi ngày đó chơi rất thân với chồng và cô ấy cũng qua chồng mà chơi với tôi. Tôi luôn là người ngoài cuộc nhưng lại luôn được nghe những tâm sự tình yêu của hai người họ, từ chuyện giận hờn, yêu đương, từ cả những lời tỏ tình. Chúng tôi là cặp 3 đẹp, là những người bạn mà vui buồn có nhau.
Nhưng chẳng hiểu thế nào, thời gian đó, dù là tình yêu sâu đậm thế mà đùng một cái, cô ấy bảo phải theo bố mẹ sang nước ngoài. Và chồng tôi hứa hẹn là sẽ đợi cô ấy quay về, dù là 2 năm, 3 năm cũng sẽ đợi. Và đúng như lời anh hứa, anh đã đợi cô ấy những 3 năm, cho tới khi cô ấy thông báo với anh rằng, cô ấy không thể quay về, gia đình bắt cô ấy lập gia đình và định cư ở bên này.

Tình cảm của họ cũng không vì thế mà chia cắt. Chồng tôi đau khổ vật vã, mệt mỏi vô cùng. Khi đó, tôi là người luôn ở bên cạnh, động viên và an ủi anh. 3 năm anh chờ đợi người kia, cũng chỉ có tôi là bạn. Hầu như tôi không tỏ ra là mình yêu anh nhiều, tôi chỉ coi anh như người bạn, người thân của tôi mà thôi. Có lẽ, anh cũng không biết là tôi yêu anh.
Tôi lúc nào cũng chăm sóc anh, ngay cả khi anh buồn khổ, anh khóc vì thất tình, anh say rượu, cũng chỉ có tôi bên cạnh. Chẳng lẽ, sự hi sinh 3 năm của tôi không đủ để làm anh nhận ra tình yêu chân thành hay sao? Làm gì có người con gái nào lại đã đến tuổi lấy chồng mà cứ bảo vệ một người đàn ông như thế. Vả lại, suốt thời gian đó, tôi cũng không hề thấy anh nói với tôi một câu tình cảm nào, hay không bao giờ anh thắc mắc hay hỏi về chuyện tình cảm, chồng con của tôi. Tôi cứ yêu anh như vậy dù biết rằng, tình yêu anh dành cho người kia không hề ít và rất có thể trong tương lai, tôi sẽ không có chỗ đứng trong trái tim anh. Nhưng tôi mặc kệ, tình yêu mà, sao có thể nói thôi là thôi là được nhất là khi anh đang cô đơn một mình. Có lẽ, tôi yêu anh cũng giống như anh yêu người con gái kia vậy. 3 năm rồi không gặp mà tình cảm của anh vẫn nguyên vẹn như ngày nào.
Không có cách hóa giải tình yêu của chồng
Chúng tôi yêu nhau sau đó, thật lạ thay, anh chính là người chủ động nói lời yêu tôi. Anh bảo, anh xin lỗi vì những năm qua cứ coi như không có sự tồn tại của tôi vậy, lợi dụng sự giúp đỡ của tôi. Anh thừa nhận là anh hiểu tấm chân tình của tôi nhưng cứ làm như không. Bây giờ thì anh dứt tình, anh mong tôi cho anh cơ hội được chăm sóc tôi.

Lúc đó, tim tôi như muốn nổ tung. Tôi hạnh phúc lắm nhưng lại chẳng dám nói câu nào. Tôi đang cười thầm trong bụng nhưng nước mắt lại chảy ra vì hạnh phúc. Tôi biết, trong giây phút này đây, tôi sẽ trở thành người yêu của anh.
Chúng tôi vì đã hiểu nhau, cũng đã có thời gian bên cạnh nhau rất lâu rồi nên chuyện tình cảm nhanh chóng được kết thúc tốt đẹp. Người con gái kia đi lấy chồng thì cũng là ngày anh lấy vợ. Chúng tôi cưới nhau trong niềm hạnh phúc, dù tôi hiểu, lòng anh vẫn có chút buồn nhưng không sao cả. Tôi đón nhận tấm chân tình này và coi như đó là điều tôi phải trải qua trong tương lai.
Thời gian đầu, đêm ngủ, anh hay giật mình, thi thoảng thì gọi tên người cũ. Nhiều khi tôi buồn lắm nhưng tôi nghĩ, anh có tâm trạng như thế cũng dễ hiểu, không thể trách anh được. Họ có tình cảm sâu đậm như vậy, họ lại đã từng yêu nhau như thế và rồi anh chịu nỗi đau đớn đó thì sao anh không nhớ người phụ nữ đó được. Tôi chấp nhận chuyện này và hi vọng, khi anh có con với tôi thì mọi thứ sẽ khác.
Nhưng không thể tưởng tượng được, khi chúng tôi có con với nhau, anh gần như ít quan tâm tới con. Anh lúc nào cũng nhớ nhung người cũ, người nhìn u sầu, buồn bã. Anh còn nói với tôi là, cô ấy dạo gần đây hay liên lạc hỏi thăm sức khỏe của chúng tôi, chúc chúng tôi hạnh phúc vì dù sao, cô ấy cũng biết tôi và anh lấy nhau. Nhiều khi tôi giận cô ấy, vì ai cũng có gia đình riêng rồi, còn làm chuyện đó làm gì. Lòng tôi ngổn ngang trăm nỗi tơ vò.

Bây giờ, chúng tôi đã có với nhau hai đứa con lớn, học lớp 1-2 cả rồi, cũng 10 năm trôi qua, anh cũng già, tôi cũng già, thế mà anh vẫn còn nhớ nhung người cũ. Nhiều khi hai vợ chồng vui vẻ, anh vẫn gọi tên cô ta. Tôi không hiểu người con gái đó có sức quyến rũ ghê gớm gì để khiến anh và cô ta yêu nhau như vậy. Tôi thực tình cảm thấy thất vọng về anh.
10 năm rồi, có với nhau hai đứa con lớn mà dường như anh đối với tôi cũng chỉ là trách nhiệm, không có tình yêu. Trời ạ, tôi cảm thấy mệt mỏi, đau khổ lắm. Tại sao lại có người chồng tệ bạc như vậy, không hiểu cảm giác của tôi. Tuy là anh vẫn làm ra vẻ quan tâm mẹ con tôi, nhưng từng đêm, đó mới là con người thực của anh. Tôi thật tình quá mệt mỏi trong gia đình này, nhưng vì con, tôi đã cố gắng gồng mình lên như thế. Lòng tôi đau khổ lắm, tôi phải làm sao đây?
Nguồn: Eva
Thu nhập 50 triệu một tháng thì mới dám cưới tôi
Bất cứ người đàn ông nào có lương tháng 50 triệu hay lương 9 -10 con số trở lên mỗi tháng đều là những người đàn ông thông minh, có chí làm giàu, độc lập tự chủ và đáng lấy làm chồng. Chắc chắn đó không thể là những gã đàn ông ngu dốt, cù lần và không có chí tiến thủ được.
Có thể khi viết lên đây những lời thật lòng này, tôi sẽ bị ném đá tơi tả. Các bạn sẽ cho rằng tôi là cô gái không biết mình là ai, rằng tôi quá thực dụng, kiêu ngạo, tham lam. Song thực sự tôi đã nghĩ về điều rất thực tế này từ hơn 2 năm nay rồi.
Nhất là khi đi làm, tôi được tiếp xúc, gặp gỡ, học hỏi với những suy nghĩ hơn mình nên tôi càng có cơ sở để khẳng định: ai mà đi làm với mức lương 20-30 triệu/tháng cũng chỉ được coi là thường thôi. Mức lương này sẽ chỉ đủ duy trì cuộc sống bình thường cho một gia đình ở Hà Nội mà sẽ không để ra được. Vì thế, tôi nghĩ yêu cầu của tôi không hề cao. Tôi đang đặt mục tiêu sẽ chỉ kết hôn với người đàn ông có lương tháng ít nhất 50 triệu trở lên.
Xin kể sơ qua một chút về bản thân tôi. Tôi là một giám đốc phụ trách đối ngoại của một công ty truyền thông lớn tại Hà Nội. Hiện tôi đã bước sang tuổi 29 và đã có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề. Với vị trí của mình và những gì tôi cống hiến cho công ty, mức lương của tôi cũng hậu hĩnh. Thu nhập mỗi tháng của tôi không dưới 8 con số, thậm chí có nhiều tháng tôi đạt 9 con số.

Ngoài ra, tôi xuất thân trong một gia đình trung lưu ở Hà Nội. Tôi cũng có ngoại hình xinh xắn, thậm chí có vẻ đẹp được nhiều đối tác, đồng nghiệp đánh giá là sexy, lôi cuốn. Tất cả những điều này, tôi tự tin nghĩ mình có đủ điều kiện để tự đặt ra tiêu chí riêng khi chọn chồng. Và một người chồng tôi nhắm đến phải là một người đàn ông tương xứng: giàu có, ngoại hình ổn và thu nhập mỗi tháng ít nhất phải 8 con số (tôi tự đề ra mục tiêu ít nhất kiếm được 50 triệu/tháng).
Thú thực với các bạn, hơn 2 năm qua, tôi luôn đặt chỉ tiêu đó là tiêu chí ngầm khi hẹn hò. Và tôi cũng đã bắt đầu hẹn hò với nhiều chàng trai chưa hoặc gần đạt tới tiêu chuẩn này.
Anh chàng khách hàng đầu tiên cứ “say” tôi như điếu đổ ngay khi lần đầu tới công ty tôi để ký hợp đồng. Vì nhã nhặn và giữ thể diện nên tôi cũng để mặc anh ta “à ơi” được 4-5 tháng. Sau đó, tôi nhất quyết cho anh ta “out” vì nghĩ tương lai sẽ chẳng đi đến đâu. Anh chàng nhìn hình thức ổn, song tôi đánh giá là không có trí tiển thủ bởi mức lương hiện nay của anh ta chỉ được 18 triệu/tháng (quá xa mức tôi đề ra).
Như tôi đã nói, mức lương này đối với tôi quá thấp. Và những anh chàng lương thấp theo tôi là những anh chàng không có chí tiến thủ, sự cầu tiến trong công việc. Vì vậy, tôi biết chắc chắn trong tương lai, anh ta chẳng thể tăng dần thu nhập của mình ở mức cao hơn được nếu không muốn nói chỉ giẫm chân tại chỗ. Nếu hẹn hò thực sự với những anh chàng có mức lương lẹt đẹt như này, tôi thấy quá mất cân xứng với tôi.
Chưa kể tới các tiêu chí phụ khác, riêng mức lương tháng 18 triệu kia của anh ta thực sự chỉ bằng số tiền tôi bỏ ra làm đẹp và mua mỹ phẩm mỗi tháng. Tôi chắc chắn sẽ không thể nghĩ tới việc chi tiêu hoặc mua sắm thoải mái ở các siêu thị hiện đại nếu yêu và kết hôn với anh ta. Và đó là lý do, chàng thu nhập dưới 18 triệu dù bề ngoài vẫn nhã nhặn từ chối nhưng thực sự trong mắt tôi, tôi không coi trọng. Tôi “stop” hẹn hò cho cả hai đỡ lãng phí thời gian và tôi cũng có thời gian “check” đối tượng mới.
Sau đó, tôi lại bắt đầu quá trình hẹn hò với một anh chàng là doanh nhân kinh doanh nhỏ. Sau một thời gian hẹn hò và nhất là khi biết thu nhập mỗi tháng của anh dừng lại ở mức 40 triệu (vẫn chưa đạt mức tối thiểu tôi yêu cầu) thì tôi cũng chán hẳn. Tôi cảm giác ghét hẹn hò với một anh chàng mà khả năng kiếm tiền đang thua kém mình đến một nửa.
Là người cũng có chí tiến thủ và cầu toàn trong công việc, tôi biết trong tương lai anh chàng này có thể kiếm tổng thu nhập mỗi tháng hơn thế nữa. Nhưng tôi không thể đợi đến lúc đó vì đơn giản hiện tại tôi thấy giữa tôi và anh quá chênh lệch. Hơn nữa tuổi tôi cũng 29 rồi, tôi không thể chờ đợi anh trở nên giàu vì ai biết được quá trình làm giàu này của anh cần bao nhiêu thời gian?
Chưa kể, anh chàng 40 triệu này có một điểm hạn chế. Đó là tuy năng động, tư duy nhạy bén song vốn ngoại ngữ của anh ta rất có hạn. Trong khi tôi có thể giao tiếp thành thạo 3 ngoại ngữ: Anh, Pháp, Hàn thì anh ta chỉ giao tiếp được bập bẹ ngôn ngữ tiếng Anh.
Tôi nghĩ, thời buổi kinh tế toàn cầu hóa, dù sếp nào cũng có trợ lý nhưng tôi muốn anh ta cũng phải nói được ít nhất 1 thứ tiếng thành thạo. Có như vậy, công việc mới suôn sẻ và có cơ hội phát triển ra bên ngoài. Cũng chẳng cần đắn đo nhiều, tôi đã loại anh 40 triệu này vì nghĩ đến phát triển công việc trong tương lai và vì khả năng kiếm tiền không bằng tôi.
Mới đây nhất, tôi hơi ngập ngừng khi ra quyết định “từ chối” một người đàn ông lớn hơn tôi 5 tuổi. Nhưng người này, mức thu nhập mỗi tháng cũng chỉ dừng lại ở con số gần 50 triệu (kém vài triệu mới đạt chuẩn tôi đề ra). Với người đàn ông 50 triệu, tôi lại nghĩ thế này. Anh ta hơn tôi những 5 tuổi nhưng mức thu nhập hiện nay cũng chỉ đạt con số gần 50 triệu. Như vậy, khả năng lập nghiệp của anh chàng này có vẻ vẫn kém? Hơn tuổi mà thu nhập chỉ như vậy thì không đáng để tôi yêu.
Chưa kể, mới chính thức hẹn hò với anh ta một thời gian, tôi còn nhận ra anh ta chưa biết sắp xếp thời gian biểu của mình. Anh ta còn không có thời gian cho bản thân vì quá bận rộn khi phải làm việc hết với dự án này đến dự án khác.
Tôi nghĩ, đàn ông thì phải vì sự nghiệp, đầu tư cho sự nghiệp. Song nếu nặng gánh với công việc như này thì trong tương lai anh sẽ không thể để ý đến gia đình, con cái cùng tôi. Cũng đi làm nên tôi biết, mỗi ngày công việc sẽ càng nhiều lên chứ không ít đi. Nếu lúc nào cũng chỉ chúi đầu vào công việc như anh, tôi chẳng khác gì có chồng như không. Các con tôi sau này có bố như không có bố khi ngày nào anh cũng nửa đêm mới xong việc. Như vậy, dù sống trong đủ đầy, giàu sang, tôi cũng không thấy có ý nghĩa.
Nhiều bạn sẽ thắc mắc, tại sao tôi cứ phải lấy mức thu nhập trước hết của đàn ông ra làm tiêu chí chọn chồng rồi sau đó mới đến các tiêu chí khác? Với tôi, bất cứ người đàn ông nào có thu nhập từ 50 triệu trở lên mỗi tháng hay có thu nhập 9-10 con số/tháng đều là những người đàn ông thông minh, có chí làm giàu và độc lập tự chủ. Chắc chắn đó không thể là những gã đàn ông ngu dốt, cù lần và không có chí tiến thủ được.
Vì thế, tôi nghĩ mục tiêu này của tôi không sai. Ngược lại rất đúng đắn. Thực tế, thu nhập của tôi vẫn tăng dần qua năm tháng nên tôi vẫn được quyền đòi hỏi tiêu chí lấy chồng có lương tháng ít nhất 50 triệu và kể cả các tiêu chí khác của các quý ông đến với tôi phải ngày một hoàn thiện hơn. Khi ai đó đã đạt được chỉ tiêu “kinh tế” đầu tiên này, tùy từng người, tôi vẫn tiếp tục xem xét các điểm khác. Chỉ cần tôi chấp nhận được những nhược điểm này sẽ gật đầu cưới.
Thật hơi động chạm khi đã thẳng thắn nói ra những điều tôi nghĩ. Nhưng tôi nghĩ chọn chồng cũng như chọn một tài sản có giá trị nhất cuộc đời nên cần phải xem xét về mức thu nhập tối thiểu của mỗi quý ông. Vì mục tiêu kinh tế là chính, có kinh tế tức là có tài năng. Các tiêu chí phụ, tôi có thể trừ khấu hao theo mức tôi nghĩ ổn nhất.

Tôi cũng nghĩ, một phụ nữ nói chung và một phụ nữ danh giá có đủ điều kiện như tôi mong muốn lấy một người chồng giàu có, thu nhập khủng và tài năng thì hoàn toàn chẳng có gì là xấu. Bởi điều này không chỉ đem đến cho tôi những yếu tố vật chất mà còn là giá trị về tinh thần và cả hình ảnh bản thân.
Bản thân tôi rất thích câu nói: “Thành công của người phụ nữ là lấy được người đàn ông kiếm được tiền nhiều hơn số tiền họ tiêu”. Bởi thế, cho dù tôi không đủ lực để có được cho mình một người đàn ông sáng chói với thu nhập 8 – 9-10 con số trở lên như vậy, nước cuối cùng, tôi cũng sẽ phải là người phụ nữ thông minh để chộp lấy những anh chàng có thu nhập thấp hơn 50 triệu chút xíu nhưng phải có tiềm năng giàu có trong tương lai. Điều này chắc chắn giúp tôi sẽ có hạnh phúc ngọt ngào.
Hiện, tôi vẫn chưa “hạ giá” mình để tìm kiếm một anh chàng có thu nhập “tầm tầm” dưới 50 triệu mà có nhiều tiềm năng trong tương lai đâu. Tôi vẫn đang nhắm và chỉ để mắt lấy chồng có lương tháng ít nhất 50 triệu. Song thực sự, mục tiêu này của tôi có vẻ hơi gian nan. Nhưng nhất định tôi chưa xa rời mục tiêu này.
Các bạn hãy mách tôi làm thế nào để đạt được mục tiêu này nhanh để tôi không phải chuyển hướng sang phương án “dự phòng”. Và nếu có thể hãy chỉ cho tôi phải đến những đâu nữa để gặp được những người đàn ông “tiềm năng” và giàu có ấy?
Theo Afamily
6 sự thật cánh mày râu tự tiết lộ về giới mình
Không thể áp dụng lôgic của phụ nữ để hiểu về nam giới. Đó là lời khuyên cho tất cả phụ nữ. Và khi nghe chính các chàng tiết lộ sự thật về phái mình, hẳn nhiều người sẽ phải thay đổi suy nghĩ về họ.
1. Hầu hết các chàng trai đều biết cách từ chối một cách nhanh chóng
“Không tin bạn cứ kiểm chứng ngay anh chàng người yêu bạn xem. Chỉ cần hỏi ‘Có phải anh đang ve vãn em hot girl ở công ty không”, chàng sẽ nhanh chóng chối bay chối biến. Đàn ông không vấp phải sự lúng túng khi nói lời từ chối, họ có khả năng nói dối ‘điêu luyện’ hơn chị em nhiều.
Nếu đàn ông trả lời thành thực, phụ nữ sẽ có cái cớ để vin vào mà đào sâu thêm vấn đề. Nhưng chỉ cần một lời từ chối nhanh chóng, dù đang có mối nghi ngờ lớn, phụ nữ cũng dễ bỏ qua sự việc, yên tâm phần nào về người yêu/chồng mình” - Nguyễn T. , 30 tuổi, nhân viên tiếp thị sản phẩm, tiết lộ.
2. Đàn ông nghĩ không nhất thiết phải nói “Anh yêu em”
“Cánh mày râu yêu quý chú chó cưng của họ, thích xe hơi, thể thao… và chắc chắn họ cũng yêu người bạn đời của mình. Song họ ít hoặc không mấy khi nói ra câu ‘Anh yêu em’. Đơn giản chỉ vì họ cảm thấy không nhất thiết phải nói ra câu này. Nói thật, những anh chàng dẻo mép chẳng đáng tin đâu, họ nói giỏi thì làm chẳng bao nhiêu. Còn người đàn ông yêu thật lòng sẽ thể hiện tình yêu bằng cách sửa xe cho bạn, gọi điện hỏi han công việc, sức khỏe của bạn hàng ngày, đặt những nhu cầu và việc bạn cần giúp đỡ lên trên hết…
Tôi nghĩ phụ nữ không nên hỏi đàn ông câu ‘Anh có yêu em không?’ vì như thế là ép họ vào chân tường, buộc phải nói ra điều không muốn nói. Họ yêu bạn, họ sẽ chứng minh bằng hành động” - Trần Trung Đức – 28 tuổi, nhân viên kinh doanh, cho biết.
3. Đàn ông thích lên giường với những cô gái trẻ
“Ngay cả những người đàn ông lớn tuổi thì đối tượng họ khao khát nhất vẫn là phụ nữ ở độ tuổi đôi mươi. Trong suy nghĩ của phái mạnh, đó là độ tuổi phụ nữ đẹp nhất, giàu sức sống nhất và chắc chắn sẽ hấp dẫn nhất khi ở trên giường.
Tôi cam đoan rằng chẳng anh chàng nào chưa từng một lần tưởng tượng được lên giường với cô gái ở độ tuổi 18 – 24. Một số người tỏ ra không quan tâm đến các cô gái trẻ, không phải vì họ không bị kích thích bởi các cô gái trẻ, không tưởng tượng đến việc được ở bên các cô gái trẻ. Sự thật là họ muốn tỏ vẻ nghiêm túc, đứng đắn, song sâu trong thâm tâm, phụ nữ trẻ luôn xuất hiện trong giấc mơ của cánh mày râu” - Lê H.P, 35 tuổi, kĩ sư điện, cho biết.

Phụ nữ trẻ là đối tượng khao khát của tất cả đàn ông (Ảnh minh họa).
4. Đàn ông chỉ yêu phụ nữ của hiện tại
“Ngay cả khi đã có đối tượng cụ thể thì đàn ông vẫn không ngừng ngó nghiêng các cô gái xung quanh mình. Đó là sự thật. Thậm chí, khi một người đàn ông đang có tình yêu đẹp với một cô nàng vô cùng hoàn hảo, thường anh ta vẫn không chắc chắn về cuộc sống chung trong tương lai và định hướng mối quan hệ của mình. Bởi vậy, người đàn ông đó không muốn khép chặt mọi cơ hội của mình đến với người con gái khác.
Tất nhiên điều này không có nghĩa là đàn ông không bao giờ yêu thật lòng hoặc yêu dài lâu. Sự thật là anh ta chỉ yêu con người của bạn trong hiện tại, còn tương lai thế nào, họ không mấy quan tâm. Đôi khi ý định cưới xin đến với đàn ông trong 1 phút bất chợt, dù đã yêu cả mấy năm trời. Trong khi phụ nữ cứ yêu một người sẽ nghĩ đến viễn cảnh tương lai với người đó thì đàn ông chỉ quan tâm đến hiện tại. Ở bên bạn, họ yêu bạn, rời xa bạn, họ lại có mối quan tâm khác” - Hùng Huy, 32 tuổi, giảng viên, chia sẻ.
5. Đàn ông thích phản ứng chứ không muốn là người khởi xướng vấn đề
“Nói một cách thẳng thắn là cánh mày râu thích các câu hỏi. Chúng tôi muốn trả lời, không muốn khơi ra vấn đề, trừ khi vấn đề đó là chuyện… ‘lên giường’. Đó là lý do đàn ông không bao giờ đề nghị một cuộc nói chuyện nghiêm túc về tình yêu hay cuộc hôn nhân của mình. Chúng tôi sẽ không bao giờ nói: ‘Anh nghĩ chúng ta cần nói chuyện’, ‘Tại sao chúng ta không nhìn nhận lại vấn đề đó?’….
Vì vậy, nếu bạn muốn biết giải quyết một vấn đề gì đó, đừng đợi cánh mày râu chúng tôi tự nguyện khơi ra. Hãy thẳng thắn yêu cầu chàng của bạn trả lời” - Hoàng Minh, 29 tuổi, công tác trong ngành môi trường, cho biết.
6. Đàn ông đơn giản hơn phụ nữ nghĩ rất nhiều
“Chúng tôi là những sinh vật đơn giản nhất thế giới. Đừng cố gắng phức tạp hóa vấn đề bằng cách phân tích dài dòng chuyện này, chuyện kia cho chúng tôi. Có lẽ phụ nữ hay nhìn chúng tôi qua một lớp kính râm nên không biết chính xác chúng tôi đang nghĩ gì. Trong khi đó, tôi cá là nếu để ý kĩ, bạn có thể biết tuốt về một người đàn ông chỉ trong vài phút gặp gỡ.
Nên nhớ, đàn ông giống những cuốn sách để mở, chỉ cần lướt qua đã nắm được nội dung của trang sách đó. Có điều, phụ nữ luôn cần ghi nhớ một nguyên tắc bất di bất dịch đó là: không phức tạp hóa vấn đề thì sẽ chẳng có rắc rối nào khi muốn hiểu về chúng tôi cả” - Nguyễn Thanh, 27 tuổi, nhân viên tư vấn, bày tỏ.
Theo Afamily
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Popular Posts
-
Internet ngày nay đã gắn liền với cuộc sống của con người. Chính vì thế, nhiều hình thức dịch vụ, tiện ích được phát triển trên nền tảng mạ...
-
Ảnh sexy nữ sinh mới lớn khoe hàng trong nhà tắm, Những Hình Ảnh Nóng Nhất SEXY của gái hàn.Những Hình Ảnh Nóng Nhất nữ sinh mới lớn Full Ản...
-
Tổng hợp gái xinh mới lớn khoe ngực siêu kute Full Tổng hợp gái xinh mới lớn khoe ngực siêu kute
-
Cùng nắm Ảnh sexy Shan Shan hot girl đang khoe hàng khiêu gợi, nhiều góc cạnh sexy lôi cuốn. Đây là một trong những ngôi sao trong làng giải...
-
Fulll bộ ảnh nóng của Can Lộ Lộ với ngực trần không che, Can Lộ Lộ để ngực trần chụp hình gây choáng váng cho người xem, dưới đây là bộ ảnh ...
Recent Comment